Sử dụng phương pháp Stripping và Muller trong điều trị giãn tĩnh mạch
Phẫu thuật loại bỏ những tĩnh mạch bị suy, giãn cũng là một trong những phương pháp được áp dụng thường xuyên trong việc điều trị giãn tĩnh mạch. Hiện có hai kỹ thuật phẫu thuật giãn tĩnh mạch nổi bật bởi hiệu quả và độ an toàn, đó là phẫu thuật Stripping và phẫu thuật Muller.
Phẫu thuật Stripping
Stripping là kỹ thuật lột bỏ tĩnh mạch hiển bằng cách sử dụng dây rút tĩnh mạch, phương pháp này được thực hiện phổ biến từ năm 1950 đến ngày nay. Phẫu thuật Stripping thường được áp dụng với các trường hợp tĩnh mạch nông giãn, chạy quanh co, có thể thấy rõ dưới da.
Với kỹ thuật phẫu thuật Stripping, Một thiết bị gọi là dụng cụ tuốt bỏ tĩnh mạch sẽ được luồn vào qua vết rạch ở đùi và tạo đường hầm đến vết rạch trên tĩnh mạch này ở vùng cẳng chân. Tĩnh mạch sau đó sẽ được kéo rút ra và các vết rạch được may lại bằng chỉ. Quá trình thực hiện phẫu thuật Stripping có thể kéo dài từ 1-3 giờ.
Phẫu thuật Muller
Phẫu thuật Muller được bác sĩ Robert Muller đề xướng vào năm 1962, được chỉ định trong trường hợp bệnh nhân có tĩnh mạch nông giãn to ngoằn ngoèo ngoài da và suy tĩnh mạch chân mức độ nặng. Với thủ thuật này, bác sĩ sẽ tiến hành rạch những vết mổ nhỏ khoảng 3mm ngay các tĩnh mạch nông bị giãn, qua đó dùng móc hoặc kẹp chuyên dụng rút bỏ các tĩnh mạch này.
Đây là phương pháp phẫu thuật mang lại hiệu quả cao, khá an toàn, ít để lại biến chứng. Một ngày sau phẫu thuật, bệnh nhân có thể đi lại bình thường, các vết bầm dọc theo tĩnh mạch sẽ tự mất sau 3-4 tuần.
Việc loại bỏ một tĩnh mạch không đặt ra vấn đề gì về lâu dài, vì sẽ có nhiều tĩnh mạch khác đảm nhận tiếp công việc của tĩnh mạch đã bị tuốt bỏ. Song với cả hai thủ thuật Stripping và Muller, do có sự can thiệp của sao kéo, cắt rạch nên vẫn tiềm ẩn nguy cơ xâm lấn và rủi ro.